(Ni Trưởng Huỳnh Liên)
Ngày xuân đến
đâu đâu đều hội hiệp,
Theo lệ xưa
trò phải chúc mừng Thầy.
Tưởng công ơn
sâu rộng với cao dày,
Nỗi cực nhọc
mấy năm trường dạy dỗ.
Trò hiếu đạo
phải giữ mình lễ độ,
Biết thốt lời
cung kính bậc bề trên.
Ý niệm tròn
trung hậu chẳng hề quên,
Cho Thầy được
vui lòng về chí nguyện.
Nay con trẻ
được ơn dày rèn luyện,
Văn thô sơ
nhưng quý tấc lòng thành.
Chúc mừng Thầy
dưng đôi chữ khương ninh,
Thân tráng kiện,
trí tinh anh huyền diệu.
Đức bủa sáng
như mặt trời rạng chiếu,
Khắp nơi nơi
nhuần gội ánh từ quang.
Khắp nơi nơi
ca ngợi đoá sen vàng,
Ôi! Tận thiện,
ôi tối chân hoàn mỹ.
Hoa Chánh
Giác thơm lừng hương huệ thí,
Cội Bồ Đề phủ
rợp bóng khoan dung.
Chư môn sanh
êm ấm chỗ nương tùng,
Tươi khí tượng
đượm tinh thần thanh sảng.
Đèn giáo pháp
đến thời kỳ rực sáng,
Hoa Ưu Đàm
đúng thời tiết đơm bông.
Cánh vàng
tung phấp phới dưới trời hồng,
Ánh huệ chiếu
tưng bừng trong nắng mới.
Tiếng diệu
Pháp ngân thanh tràng nhạc trỗi,
Vị cam lồ nhuận
rưới khắp nhân sinh.
Món linh đơn
chữa các bịnh tâm tình,
Cho thiên hạ
bớt sầu thương thống khổ.
Hoà hiệp
chúng tạo nên thuyền giác ngộ,
Hùng lực nguyền
xông lướt sóng mê tân.
Vớt những ai
đắm đuối biển hồng trần,
Lên thuyền
giác đưa sang bờ bỉ ngạn.
Thiên nhơn
chúng không ngớt lời khen tán,
Đại bi tâm đại
hạnh nguyện ai tày.
Phi thường
nhơn, phi thường quả chẳng sai,
Mừng sanh loại,
bước tương lai đẹp đẽ.
Con trẻ dại
có đôi lời thỏ thẻ,
Chúc đạo chơn
thêm tiến triển thạnh hành.
Chúc Thầy hiền
rạng công đức độ sanh,
Chúc vạn vật
hưởng thái bình vạn kiếp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét