Cảm
Niệm GĐ III
TT. Thích Giác
Duyên
Ngưỡng bạch chư tôn Giáo phẩm trong
Ban tổ chức tang lễ,
Kính bạch chư Tôn Hòa thượng, chư
Thượng tọa, Đại đức Tăng, Ni,
Thưa chư liệt vị!
Suốt
mấy ngày nay tại vùng Nam Tây nguyên tỉnh Đăk Lăk, nơi mảnh đất trù phú nổi tiếng
hồ tiêu, cà phê cả nước, không phân biệt tình đời nghĩa đạo, lớp lớp người đang
cúi đầu rơi lệ để cung tiễn nhục thân cố Hòa thượng Trưởng Giáo đoàn III Hệ
phái Khất Sĩ về thế giới vô tung. Sự vĩnh viễn ra đi của Ngài không chỉ là sự mất
mát lớn lao đối với Giáo đoàn III, với Phật giáo tỉnh Đăk Lăk mà còn là sự mất
mát lớn lao với cả hệ phái Khất Sĩ, với Giáo hội Phật giáo Việt Nam nói chung.
Một khi chiếc thuyền đã tách bến, một khi đại thọ đã ngã xuống...làm sao không
khỏi kính tiếc. Và rồi, từ đây toàn thể Tăng Ni Phật tử không còn được nghe những
lời pháp nhũ của bậc đạo phong khả kính mẫu mực để noi theo. Thì, ôi ! còn đau
đớn nào hơn nữa!
Quả
thật là :
Thầy
con nay đã đi rồi
Đường
mây giá lạnh phương trời cách xa
Trời
chiều ngã bóng xế tà,
Đêm
về sương lạnh xa xa bóng Thầy.
Dư
âm văng vẳng đâu đây,
Dường
như lời giảng của Thầy hôm nao.
Gió
lay cành lá xạc xào,
Thầy con nay đã đi vào … hư vô
Kính bạch Giác linh cố Hòa thượng !
Tăng
Ni và Phật tử của hơn 80 ngôi tịnh xá của Giáo đoàn III chúng con cứ ngỡ rằng,
Hòa thượng vẫn là vị thủy thủ đưa con thuyền chúng con còn lênh đênh trong biển
đời ngũ trược cập bến. Nhưng hỡi ơi!
Thầy
vội ra đi quá bất ngờ,
Đàn
con mất mẹ sớm bơ vơ.
Thật
là một bất hạnh vụt đến với chúng con, như sét đánh ngang tai, cố Hòa Thượng đã
xả báo thân để riêng mình nhẹ bước về Tây. Thật là một nỗi đau lòng nhưng phải
đành bất lực trước định luật vô thường. Vẫn biết cuộc đời là quán trọ, con người
là lữ khách, đến để rồi đi. Hay nói cách khác, cái gì đã có tụ phải có tán, có
sinh phải có diệt, hoa tàn lá rụng, cũng như nước chảy xuôi đi không bao giờ trờ
lại, là định luật tự nhiên! Biết được sự biến thiên của vũ trụ là như thế,
nhưng lòng chúng con vẫn quặn thắt trước sự mất mát lớn lao này, lòng chúng con
vẫn quá đau xót ngậm ngùi trước giờ phút cung tiễn nhục thân của cố Hòa thượng
thể nhập Vô sanh.
Ngưỡng bạch Giác linh cố Hòa Thượng
!
Suy
niệm lại cuộc đời Ngài, năm mươi năm đạo hạnh thanh tu, nhưng vẫn với một nhân
cách từ hòa, bình dị, khiêm cung và đã cảm hóa bao nhiêu pháp hữu cùng môn đồ hậu
học. Pháp âm của Ngài đã lan tỏa khắp muôn nơi, đánh thức biết bao tâm tư lạc
lõng. Những lời vàng ngọc ấy thấm vào tận tâm khảm của mọi người, đánh thức họ
trở về quê cũ, lìa xa ta bà đau khổ mà về cảnh tịnh nhàn vui. Hành trạng tu tập
cùng công đức hoằng hóa cao dày như thế khiến hàng hậu học chúng con ngày nay
và ngày sau luôn ghi nhớ mãi.
Nhưng,
còn đâu nữa ngày hai buổi cố Hòa thượng đã từng bước chậm rãi trong cung cách
thiền hành các nơi tịnh xá, còn đâu nữa những khóa tu dành cho Sa-di, Sa-di-ni,
tập sự của Giáo đoàn một năm 3 lần được cố Hòa thượng sáng chiều khuyên dạy ;
còn đâu nữa những khóa tu Truyền thống Hệ phái được cố Hòa thượng cùng chư Tôn
đức dẫn dắt tu tập sửa mình ; còn đâu nữa mỗi năm hai lần cố Hòa thượng dẫn
Đoàn thăm các tịnh xá, khuyến tấn chư vị trụ trì, chư Tăng Ni trú xứ cùng thiện
nam tín nữ tu học ...
Ngưỡng bạch Giác linh cố Hòa thượng!
Trước
cảnh cánh hạc bay xa, non đồi nghiên đổ, mây trắng phủ mờ, văn tự ngôn ngữ trần
gian đành không thể nào diễn tả hết nỗi đau thương ấy. Ôi ! Thật đau đớn quá !
Chúng
con vẫn biết :
Nhạn
quá trường không Ảnh trầm
hàn thủy
Nhạn
vô di tích chi ý Thủy
vô lưu ảnh chi tâm.
Nghĩa
là, nhạn bay trên không, bóng chìm đáy nước, chim nhạn không để lại dấu vết, nước
cũng không muốn lưu hình. Nhưng tiếc thay, chúng con chưa thể nhập được sự kỳ
diệu của pháp vô sanh, nên còn thấy buồn đau nuối tiếc.
Giờ
đây, chỉ còn thời gian ngắn nữa thôi, huyễn thân của cố Hòa thượng sẽ được cung
tiễn đến nơi tà tỳ. Nhục thân của Ngài sẽ nghìn thu vĩnh biệt, cõi trần thế đã
khuất bóng một vì sao, nơi Lạc cảnh được nở thêm đóa sen Thượng phẩm. Trước giờ
ly biệt, chúng con quỳ trước linh đài với trầm hương tỏa mờ, những nọn nến lung
linh, phảng phất đâu đây âm vang pháp nhũ của Ngài. Thay lời Ban Lãnh đạo và
toàn thể Tăng Ni, tín đồ Giáo đoàn III Hệ phái Khất Sĩ, chúng con xin nguyện:
Thầy
ngự trên tòa Thượng phẩm cao,
Hoa
sen đua nở tự tiêu dao.
Tây
phương trở gót xin hồi nhập,
Tiếp
độ chúng sanh tự thuở nào!
Chúng
con nguyện noi gương đạo hạnh của Ngài, nghiêm trì giới luật, tiến tu đạo nghiệp,hướng
dẫn đàn hậu tấn thăng tiến trên đường đạo, nối gót những gì mà cố Hòa thượng đã
dạy dỗ, đã in dấu ngân vang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét