Ni Trưởng Huỳnh Liên
Thơ
Xuân:
Dìu dặt Xuân
về gió gợi thơ,
Hừng lòng võ
vẽ tập u ơ.
Dám xin trí
thức thương tình dạy,
Chẳng nỡ chê
cười chút ngẩn ngơ.
Xuân
đài các:
Trăm hoa thắm
cửa nhuộm màu Xuân,
Rộn rực son
vàng nở đỏ sân.
Sặc sỡ áo
xiêm tươi cốt cách,
Vẽ duyên thực
phẩm tuyệt hồng trần.
Xuân
phong trần:
Chợt thấy nhà
nhà đón tiết Xuân,
Biết đâu là
chỗ tạm dừng chân!
Ngại ngùng lê
bước đi đi nữa,
Gió lốc phong
thêm lớp bụi trần!
............................
Xuân cô
nhi:
Ờ nhỉ! Hôm
nay Tết đến rồi,
Nhưng mình là
những trẻ con côi!
Áo quần không
tốt quà không có,
Xuân có
thương tình sưởi ấm nôi?
.......................................
Xuân
nông gia:
Xuân về nhuận
sắc lúa vàng mơ,
Ruộng trúng
nhà nông dạ mở cờ.
Trước Tết
ngoài giêng mùa gặt hái,
Rảnh đâu thưởng
thức nét Xuân thơ.
Xuân
công nghệ:
Bận lòng nào
nghĩ chuyện Xuân sang,
Sực nhớ là
khi đắc mối hàng!
Tận tuỵ với đời
tròn bổn phận,
Nghề riêng mình chiếm nghiệp mình
mang.
Xuân
thương nghiệp:
Bán buôn dịp
Tết cực khôn cùng,
Rốt ráo ba
ngày lại đắc lung.
Nhọc tính lỗ
lời thâu góp của,
Thưởng Xuân
đôi bữa cũng bù công.
Xuân
lao động:
Ấy ai bày vẽ
mấy ngày Xuân!
Để tớ âu lo nỗi
nợ nần.
Công nhật thường
thường vừa đủ bữa,
Một ngày
ngưng việc luỵ vào thân!
....................................
Xuân
thi sĩ:
Hồn thơ thi
sĩ lắng trong Xuân,
Thu cả tinh
hoa, hút chất thuần.
Phối hợp tâm
tình nên sản phẩm,
Dâng cao cung
phụng khắp xa gần!
Xuân Khất
sĩ:
Xuân về Xuân
lại, lại Xuân đi,
Đời đạo luân
hồi, chấp thị phi.
Hai chữ chân
không, không chuyển hoá,
Không hành từ
ái, há từ bi?
Xuân
chúng sanh:
Khắp cõi âm
dương điểm tía hồng,
Xuân tươi,
tươi thắm nhuận non sông.
Muôn loài vạn
vật mừng hanh thái,
Đời, đạo
nghinh Xuân vẹn chữ “đồng”.